Tìm lại ngày xưa đã mất, bến sông Hoài tôi về chiều nay, thấy bông hoa vàng rụng ven sông, ngày xưa đã qua qua rồi. Loanh quanh trên những con đường nhỏ, lang thang qua phố xưa nhà cổ, đi đâu cũng một màu xanh trong vắt hồn phố xưa. Chiều về Hội An để đêm mơ Hoài phố, vẫn ánh đèn đêm xôn xao chợ khuya, vẫn tiếng rao trăm năm vọng về, trên thuyền hoa, lời tình xưa ru ai xao xuyến. Sáng trên sông Hoài, ánh trăng đêm nào, cùng ngàn hoa đăng lung linh trôi bồng bềnh nỗi nhớ bóng người xưa, ai ngồi đợi ai trên bến sông này.
Tìm lại ngày xưa đã mất, bến sông Hoài tôi về chiều nay, thấy bông hoa vàng rụng ven sông, ngày xưa đã qua qua rồi. Loanh quanh trên những con đường nhỏ, lang thang qua phố xưa nhà cổ, đi đâu cũng một màu xanh trong vắt hồn phố xưa. Chiều về Hội An để đêm mơ Hoài phố, vẫn tiếng đàn ai ngân trong vườn khuya, tiếng guốc khua trên con đường gầy, mái chùa cong, vầng trăng trong, câu thơ nghiêng chép. Mái rêu u trầm, nét hoa Kim Bồng, lời người từ trăm năm xa xưa gửi lại ngàn sau dấu vàng son, để ngồi đợi trăng trên bến sông này, có người ngẩn ngơ đêm hội phố Hoài.
No comments:
Post a Comment